[DC Fanfic] Gió Mưa Không Ngại
  • Ra ngoài với cô không thể đi dạo bên ngoài, thành ra khu thương mại tầng vip lại là nơi lí tưởng. Cô đi với anh, nép vào người anh đi như thế. Thật ra, ánh mắt của một người phụ nữ không biết nói dối… cô cũng như vậy.
  • Shinichi bước đi, đôi lúc ngẫu nhiên sẽ dừng lại cho cô chọn đồ.
  • Chúng ta cứ thế này được không anh?
  • Hoshi
    Hoshi
    Chúng ta cứ thế này được không anh?
  • Shinichi nhìn sâu vào mắt cô, chỉ thấy ẩn ẩn đau thương.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Có chuyện gì vậy em?
  • Hoshi
    Hoshi
    Anh có gia đình của mình, còn em… thật chỉ cần bên anh. Em chỉ có mình anh thôi...
  • Hoshi
    Hoshi
    Shinichi đưa tay vuốt tóc cô, người thứ ba dù cho trong mối quan hệ nào, sai hay đúng thì vẫn không dễ chịu là mấy.
  • Buổi trưa hôm ấy trời khá lạnh, Shinichi đưa tay chạm vào người tình. Lẳng lặng dắt đi, đến ngã tư của khu thương mại thì thấy được một bóng dáng quen thuộc. Hôm nay trang phục của cô khác hơn bình thường, tóc uốn xoăn đuôi. Gương mặt trang điểm nhẹ, má vì lạnh mà hồng. Shinichi nhìn cô bước đi, tay vòng tay vào người bên cạnh.
  • Shinichi rụt người, kéo cô gái bên cạnh quay lại trong sự ngỡ ngàng
  • Hoshi
    Hoshi
    Sao vậy anh?
  • Shinichi bước đi được mấy bước, thì nghe thấy tiếng gọi của người đằng sau.
  • Shin, con đi đâu đấy?
  • Yukiko Kudou
    Yukiko Kudou
    Shin, con đi đâu đấy?
  • Yukiko Kudou
    Yukiko Kudou
    Shinichi quay lại, rất hờ hững.
  • Anh thoáng thấy mẹ mình, cũng nhìn thấy cái chớp mắt chầm chậm của Ran ngay bên cạnh. Anh càng cảm nhận được cái rút tay về rất vội của cô gái cạnh mình, như cào cấu vào lòng anh rất nặng.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Mẹ.
  • Tiếng gọi này khiến Hoshi lùi lại một bước, Shinichi thật muốn kéo tay cô, không cần phải bày ra vẻ run sợ đến vậy… nhưng Hoshi không thể điềm tĩnh như anh được. Shinichi biết, Hoshi nhìn thấy Ran không thể thoải mái được.
  • Anh nhích người về phía trước, cố gắng che chắn Hoshi đằng sau. Hành động này chỉ khiến mẹ anh càng nhìn thấy Hoshi đằng sau, lông mày cũng nhíu một chút. Lúc này anh mới lơ đãng nhìn sang Ran.
  • Cô không nhìn anh, cũng không hề tập trung lên người Hoshi, chỉ lẳng lặng nhìn quanh khu thương mại như đang tìm gì đó. Biểu hiện này của cô không hiểu sao lại khiến anh không vui, Shinichi không nói gì nữa. Gật đầu với mẹ mình.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Mẹ về nước lúc nào? Sao không báo cho con?
  • Rõ ràng hành động của Shinichi khiến gương mặt Yukiko nhu hòa trở lại.
  • Yukiko Kudou
    Yukiko Kudou
    Đã lâu không về, cảm thấy nhớ Kami nên mới bay về vài ngày.
  • Shinichi rất hiểu tính mẹ mình, có lẽ chuyến đi này cũng chỉ vừa quyết định thôi.
  • Yukiko Kudou
    Yukiko Kudou
    Tối nay hai đứa đi ăn tối với mẹ.
  • Shinichi nhìn thấy Hoshi đang cố gắng mỉm cười thì lắc đầu.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Con bận lắm, mẹ đi với Ran đi.
  • Yukiko cũng không thấy có chuyện gì cả, kéo kéo tay Ran bên cạnh rồi đi thoáng qua Shinichi. Lúc lướt qua, anh nghe thấy tiếng mẹ rất nhạt.
  • Yukiko Kudou
    Yukiko Kudou
    Shinichi, chơi đùa cũng có giới hạn.
  • Ran bối rối một chút, nhìn sang Hoshi đang ửng đỏ khóe mắt bên cạnh Shinichi, lòng không rõ tư vị. Cô nhìn thấy Shinichi, hiểu rõ thân phận đối phương là ai. Chợt cô cười mỉm, tuổi của người kia trẻ hơn cô nhiều lắm…
  • Cuộc gặp đầu tiên với người tình của chồng, Ran thật không thể tự hình dung được sẽ trong tình thế như vậy.
  • Cô nhún vai khẽ, choàng tay vào tay Yukiko.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Mẹ ơi, bên kia có một bộ váy dạ tiệc mẹ muốn kìa.
  • Ran choàng tay kéo Yukiko ra khỏi nơi ấy, bỏ lại Shinichi đang đứng dỗ dành tình nhân bé nhỏ. Cô tưởng rằng lòng không còn dư vị gì nữa, vậy mà bây giờ vẫn hư hao.
  • Yukiko nhìn thấy sao còn không hiểu, lặng lẽ vỗ tay Ran.
  • Yukiko Kudou
    Yukiko Kudou
    Ran, cực cho con rồi.
  • Ran khẽ run lên, trái tim vốn đang bình thản lại hơi ấm ức, nước mắt hơi nhòe đi dáng hình trước mặt. Cô khẽ lắc đầu.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Không có đâu mẹ ơi. Con không cực khổ gì cả. Anh ấy...
  • Yukiko không nói gì nữa, lặng lẽ thở dài. Chuyện hôn nhân người thứ ba mãi sẽ không hiểu được, bà chỉ biết giờ hỏi tiếp chỉ khiến Ran thêm buồn lòng, vậy nên cả hai dạo bước trong khu thương mại, không đề cập gì về Shinichi nữa.
14
Chương 7.